Hoa Cà Độc Dược...

...Chào mấy bạn...;;;";;;...tuôi là con boss vô trách nhiệm chỗ này...tks vì tất cả những bình luận và lượt view cũng như ghé thăm...like...vv của các bạn...mỗi lần thấy có cmt là tuôi mừng muốn khóc luôn đó...;;;;;;;";;;;;;;;

...tuôi muốn xl vì cứ trì hoãn không post bài hay trans fic...nhưng tuôi cũng hy vọng mấy bạn hiểu là tại tuôi làm biế--...à ý tuôi là bận quá hông làm đc...;;;;;";;;;;;...hơn nữa cả cái nhà có mình tuôi chăm...đuối ghê gớm...cp ttuôi thích lại ít fan...*khóc*...

...nhưng tuôi sẽ trở lại...vào 1 ngày hông xa...với 1 đội ngũ hùng hậu gồm 3 hay 4 đứa nữa và sẽ dọn nhà qua địa chỉ mới bên wp...để mấy bạn tiện theo dõi thì tụi tuôi sẽ đồng thời up lên wattpad bằng 1 tài khoản sẽ được thông báo...

...hy vọng những người đang ủng hộ tuôi sẽ tiếp tục ủng hộ tụi tuôi...cảm ơn rất nhiểu....;;;;;;";;;;;;;...

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2015

Creepypasta tự sáng tác.

Creepypasta tự sáng tác.

Author: Sakuru YanKinka

1.

Hành lang bệnh viện dài và tối...

Bạn đã bao h ở lại bệnh viện một mình vào buổi tối, khi tất cả bệnh nhân đã say ngủ, các bác sĩ và y tá trực ca đêm đã trở về phòng nghỉ, và bạn, lang thanh một mình giữa những hành lang bệnh viện dài, tối, và hoàn toàn yên tĩnh.

Ồ, bạn thật sự nghĩ nó yên tĩnh sao? Hãy lắng nghe, thật chăm chú, dừng lại mọi hoạt động mà bạn đang làm và hòa mình vào cảnh vật. Chăm chú nhìn vào điểm tối trước mắt và dồn hết sự chú ý vào đôi tai, bỏ qua tiếng dế kêu càng lúc càng dồn dập, bỏ qua cả tiếng những cánh cửa kẽo kẹt mở ra đóng vào liên tục chẳng vì lý do gì, bỏ qua những tiếng gào thét hay khóc lóc rên rỉ, bỏ qua cả tiếng cười và những tiếng nói gần xa vang vọng, bỏ qua hết tất cả chúng, phải, cho tới khi bạn nghe thấy những tiếng bước chân.

Thật chậm rãi, từng bước nặng nề như vọng về từ cõi vĩnh hằng, càng ngày càng tiến gần đến bên bạn, càng lúc càng gần, gần hơn nữa, hơn nữa, mãi đến khi bạn cảm thấy nó dừng lại ngay sau lưng bạn.

Bạn quay lại, và tất cả những gì bạn nhìn thấy là...

Hành lang bệnh viện dài và tối.

2.

Bạn đã từng bao giờ đến thăm nước Pháp vào những năm mà chiến tranh thế giới thứ 2 vừa kết thúc? Khi mà toàn bộ thành phố Paris cổ kính yêu mị được bao phủ bởi một lớp sương mù huyền ảo và đâu đó trên các quảng trường vẫn còn để những chiếc máy chém sẵn sàng hoạt động bất cứ lúc nào.

Bạn sẽ dạo vòng quanh thành phố xinh đẹp đó, dừng lại trước chiếc máy chém của quảng trường Paris và đắm mình vào vẻ đẹp của những công trình kiến trúc tuyệt vời. Sau đó bạn sẽ nhìn thấy một thiếu nữ xinh đẹp ngồi yên lặng trên những bậc thang của quảng trường. Nàng mặc một chiếc váy xám của giai cấp, đầu tóc rối bời, choàng một chiếc khăn choàng màu xám tro và khuôn mặt xinh đẹp nhuốm vẻ buồn rầu và đôi mắt xanh tuyệt đẹp ngập đầy nước.

Bạn, là 1 quý ông thực thụ, sẽ đến và an ủi nàng, và khi nàng ngước đôi mắt trong veo lên nhìn bạn, khi mắt bạn và nàng chạm nhau, bạn sẽ nghĩ mình đã yêu nàng. Và bạn sẽ mời nàng đi ăn, cố gắng đẩy mối quan hệ lên thân thiết hơn.

Và trong bữa ăn bạn nhận ra nàng hoàn hảo. Xinh đẹp, dịu dàng, có đạo đức, lễ độ, và hiện đang không có nơi nào để về. Cả gia đình nàng đã chết dưới cái máy chém đó, và bây h nàng chỉ còn 1 mình. Và bạn cảm thấy mình phải làm gì đó, nhẹ nhàng ôm lấy nàng và mời nàng về nhà mình, nàng sẽ đồng ý, bạn sẽ hạnh phúc, vì bạn nhận ra nàng dường như cũng có ý với bạn.

Tối đó, với rượu vang, căn phòng dưới ánh đèn mờ, bạn và nàng hòa vào nhau. Nàng ngọt ngào, nóng bỏng và làm bạn hạnh phúc hơn bao h hết. Trước khi bạn nhắm mắt lại, bạn đã thật sự nghĩ rằng bạn sẽ lấy nàng làm vợ, và xây dựng một cuộc sống tươi đẹp của riêng bạn. Một giấc mộng tuyệt vời.

Sáng hôm sau, bạn tỉnh dậy, nàng vẫn ở đó, nhắm mắt say ngủ bên cạnh bạn, đẹp như một vị thần. Bạn sẽ hạnh phúc ngắm nhìn, và rồi sẽ nhận ra một điều kì lạ.

Nàng chưa từng cởi khăn choàng ra khỏi cổ, thậm chí là khi 2 ng đang làm chuyện đó. Và bạn nghĩ, ôi dào, có lẽ nàng chỉ quên thôi, vì vậy bạn nhanh chóng kéo chiếc khăn choàng ra và....

Đầu của nàng rơi xuống đất.

3.

Bạn là một công dân tốt sống lương thiện bằng một công việc với tiền lương đủ sống và một bộ hồ sơ hoàn toàn trong sạch. Bạn sống hạnh phúc trong căn nhà nhỏ và tận hưởng cuộc sống độc thân tuyệt vời trong khi được mọi người tôn vinh là người tử tế và lịch thiệp. Cuộc sống hoàn hảo của bạn chỉ có một vết trầy duy nhất là lão hàng xóm già khó chịu và hay gây sự bên cạnh. Lão ghen tị với cuộc sống tuyệt vời của bạn và luôn luôn làm bạn không thể chịu nổi. Và bạn đã phải sống với lão một thời gian dài, rất dài, cho tới khi lão chết.

Ngày tang lễ, bạn, với cái danh nghĩa là một người tử tế và lịch thiệp, tốt bụng, đến tham dự và cùng mọi người cầu nguyện cho lão. Mọi thứ đã hoàn toàn bình thường cho đến khi họ đưa cái hòm có xác lão lên đường ra huyệt và bạn...

Bạn nghe thấy tiếng gõ trên quan tài. Bạn nghe thấy tiếng rên rỉ, tiếng đập và mọi dấu hiệu chứng tỏ lão CÒN SỐNG. Nhưng dường như chẳng có ai trừ bạn nghe thấy điều đó cả, và bạn bắt đầu nghi ngờ, liệu bạn có bị ảo giác? Bạn bắt đầu nghĩ tới việc gọi mọi người và thử mở quan tài ra nhưng... mọi chuyện sẽ như thế nào nếu lão còn sống?

Lão sẽ tiếp tục làm bạn khó chịu, làm cuộc sống hoàn hảo của bạn không còn hoàn hảo nữa, quấy rầy bạn như lão vẫn làm và... bạn quyết định giữ im lặng.

Tối đó bạn về nhà, trằn trọc trong sự tò mò và cảm giác tội lỗi. Liệu có thật lão đã chết, hay lão còn sống? Sau đó bạn lấy đèn pin và xẻng, đi ra nghĩa trang và đảo ngôi mộ của lão lên. Bạn cần một câu trả lời.

Và khi bạn mở nắp hòm thì ơn chúa, lão đã chết. Chết thật sự. Chỉ là...

Lão ta nằm nghiêng.