Hoa Cà Độc Dược...

...Chào mấy bạn...;;;";;;...tuôi là con boss vô trách nhiệm chỗ này...tks vì tất cả những bình luận và lượt view cũng như ghé thăm...like...vv của các bạn...mỗi lần thấy có cmt là tuôi mừng muốn khóc luôn đó...;;;;;;;";;;;;;;;

...tuôi muốn xl vì cứ trì hoãn không post bài hay trans fic...nhưng tuôi cũng hy vọng mấy bạn hiểu là tại tuôi làm biế--...à ý tuôi là bận quá hông làm đc...;;;;;";;;;;;...hơn nữa cả cái nhà có mình tuôi chăm...đuối ghê gớm...cp ttuôi thích lại ít fan...*khóc*...

...nhưng tuôi sẽ trở lại...vào 1 ngày hông xa...với 1 đội ngũ hùng hậu gồm 3 hay 4 đứa nữa và sẽ dọn nhà qua địa chỉ mới bên wp...để mấy bạn tiện theo dõi thì tụi tuôi sẽ đồng thời up lên wattpad bằng 1 tài khoản sẽ được thông báo...

...hy vọng những người đang ủng hộ tuôi sẽ tiếp tục ủng hộ tụi tuôi...cảm ơn rất nhiểu....;;;;;;";;;;;;;...

Thứ Hai, 8 tháng 4, 2013

Chap 13: The Flaw


Chap 13: The Flaw
Baljeet tỉnh lại trên 1 chiếc giường xa lạ, và nhận ra rằng tất cả những gì đã xảy ra hôm qua không phải là 1 giấc mơ, cậu đã thực sự trở lại New York. Cậu có thể ngửi thấy mùi thức ăn sáng, và cậu đi theo những dấu vết của mùi hương, đi đến 1 nhà bếp, nơi có 1 chiếc bàn và các quầy bị chiếm đóng bởi rất nhiều bản kế hoạch và bản vẽ. Phineas đeo kính, nắp bút kẹt giữa đôi môi mình. Ferb đang nhìn chằm chằm vào 2 bản vẽ cùng một lúc, và Isabella đưa cho anh 1 ly cacao nóng, anh chỉ mỉm cười cảm ơn. Baljeet đi đến chỗ cô, và cô cũng đưa cho cậu 1, và cậu nói “cảm ơn.”.
“Nếu chúng ta có thể đột nhập vào đây, chúng ta có thể dễ dàng tìm thấy nơi thích hợp để thực hiện kế hoạch. Đáng buồn thay.” Phineas gãi đầu và tháo kính xuống, “Nơi này thực sự điên rồ, anh ta chắc chắn đã tốn bộn tiền để thuê các kiến trúc sư tốt nhất để thiết kế nơi này!”

“Um…thực sự, tôi là người đã thiết kế nó.” Baljeet lo lắng nói, và Phineas há hốc miệng, “Um, đó là 1 món quà.”
“Anh thiết kế 1 tòa nhà hoàn hảo như 1 món quà?” Isabella hỏi, nâng cao chân mày, Ferb có vẻ chú ý đến sự việc.
“Hoàn hảo, cậu đã thiết kế căn nhà này, sau đó, cậu phải biết rõ từng chi tiết của nó, cậu có thể gợi ý cho chúng tôi về nơi chúng tôi có thể đột nhập vào đó.” Phineas ra hiệu cho cậu ngồi xuống và cậu làm theo. “Baljeet, chết tiệt, tôi nghĩ rằng cậu tốt nghiệp Com Sci—cái khỉ gì đó, đúng?”
“Tôi học 1 số về kiến trúc khi tôi có thời gian rảnh, sao?”
“Không ai có thời gian rảnh ở trường đại học!!!” Phineas gần như khóc.
“—Không có lỗ hổng trong thiết kế, Phineas, cậu biết tôi làm việc như thế nào, tôi không làm việc bừa bãi.”
Như thể bấy nhiêu vấn đề là chưa đủ, có vài tiếng chuông ở bên ngoài và Isabella gần như nhảy khỏi ghế. “Ôi trởi, chết tiệt, tôi hoàn toàn quên mất!!!”
Cô bắt đầu lên kế hoạch chi tiết và đưa nó cho Ferb. Tiếng chuông cửa đã trở nên dài hơn, thường xuyên hơn và to hơn, Isabella tiếp tục hoảng sợ. Cả 3 nhìn chằm chằm vào cô như thể cô đã điên và cô ấy chỉ hét lớn: “CANDACE!!!”
Phineas thấy 1 nỗi hoảng sợ trượt qua cậu, và cậu bắt đầu giúp cô ấy nhưng Isabella ngăn cậu lại.
Cô chỉ vào Baljeet, “Anh đang được nghĩ là đã chết, do đó, đi trốn trong 1 tủ quần áo hoặc cái gì đó, ở lại đó, và tuyệt đối không tạo ra bất kì tiếng động cho đến khi chúng tôi tìm thấy anh.” Baljeet nuốt nước bọt và nhanh chóng biến mất. “Tôi phải tách cả 2 ra, bởi vì khi 2 bị bắt gặp ở cùng nhau, bao nhiêu giải thích mà tôi phải đi qua để cô ta hiểu được vấn đề.” Cô chỉ Phineas và Ferb, “Đối với 2 người, đi vào phòng khách và im lặng hết sức có thể, nếu 2 người nghe thấy tiếng bước chân của tôi, hãy vào trong buồng riêng và ở lại đó cho đến khi tiếng ồn lắng xuống.” Tiếng chuông kéo dài và nhanh hơn nữa và Isabella tặc lưỡi trong kích thích, “Con lừa chết tiệt thiếu kiên nhẫn!!!”
“Hey, cô ấy là chị gái tôi.” Phineas bĩu môi.
“Xin lỗi, sweetcakes, nhưng chúng ta không có thời gian cho việc đó, lấy những bản kế hoạch và biến mất để tránh tất cả mọi phiền phức, hoặc tôi sẽ thiến cả 3 và lột da các người khi các người đang còn sống!!!”
“Em không nghĩ cô ấy chỉ đang cáu.” Phineas lầm bầm với Ferb, người chỉ gật đầu trả lời.
Isabella mở cửa với mái tóc rối tung, mắt đỏ ngầu, nghiến răng tức giận và lông mày cau sát vào nhau. Candace chào đón cô với 1 nụ hôn trên má.
“Chúng ta sẽ đi đâu?”
Này!!! Cô có mù không, con lừa? Hãy nhìn tôi!!! Tôi là 1 tai nạn chết tiệt!!!
“Um…tôi không nghĩ rằng tôi đã sẵn sàng vào lúc này.”
“Vậy, chúng ta hãy vào trong, và tôi sẽ giúp em điều chỉnh lại hình tượng 1 chút?”
“Không, tôi muốn tự làm 1 mình.”
“Tôi nhấn mạnh!”
Và Isabella không có sự lựa chọn nào khác ngoài cho Candace vào. Cô hy vọng rằng lúc cô cho cô ta vào trong, 3 ngôi sao quả tạ đã ẩn mình. Bước vào nhà, cô khảo sát tất cả các phòng với sự thận trọng tối đa và không chắc chắn. Khi tầng đầu tiên đã qua, cô thở phào nhẹ nhõm.
“Có chuyện gì, huh?” Candace hỏi, đôi mắt ánh lên với sự tò mò.
Tôi sẽ không để sự tò mò của cô được thỏa mãn “Không, tất nhiên không, hãy chờ tôi ở phòng khách. Tôi sẽ xong nhanh thôi.” Thực sự không an toàn khi để cô ở lại 1 mình, nhưng tôi không có sự lựa chọn nào khác. May mắn, tôi đã tắm vào sáng sớm.
“Được rồi!” Candace mỉm cười, và Isabella khá chắc nụ cười ấy mang 1 ý nghĩa nào đó.
Ngay khi tiếng bước chân của Isabella đã khuất và tiếng đóng cửa phòng vang lên, Candace nhanh chóng đứng dậy. Cô biết chắc chắn rằng Isabella không phải là 1 người phụ nữ lý tưởng và rằng cô ta đang che giấu gì đó bên dưới đống túi xách và quần áo đắt tiền. Đến thăm nhà cô ta là 1 ý tưởng tuyệt vời, và với cơ hội này, cô sẽ không để con chồn đó được thoải mái với những bí mật nhỏ quý giá của mình. Bất cứ điều gì.
Cô bắt đầu tìm kiếm xung quanh sàn, bất cứ chi tiết nhỏ nhặt nào. Đồ nội thất, các tấm thảm, hình ảnh…
Cô gái này rất giỏi che giấu.
Nhận thấy rằng cô se không tìm được bất cứ gì ở tầng đầu tiên, cô đi lên tầng 2, nơi có phòng của Isabella. Cô tự hỏi lý do tại sao có rất nhiều phòng trong nhà mặc dù Isabella sống 1 mình. Phòng của cô ta nằm ở cuối hành lang, và có 6 phòng khách, mỗi bên 3 phòng. Ban công nằm ở phía bên kia hành lang.
Cô mở cánh cửa đầu tiên.
“Chết tiệt, tôi chỉ biết tôi được thừa hưởng tính tò mò từ cô ấy.”
“Nghiêm túc Phineas, nếu em không im lặng, anh sẽ bịt miệng em lại.”
“Bằng cái gì?”
“Em thực sự muốn biết?” (Em muốn biết a!!! Cái rỳ thía? Cái rỳ thía?)
Anh không thể nhìn thấy nó, nhưng anh chắc chắn rằng Phineas đã chuyển sang màu đỏ như củ cải đường. Tủ quần áo thì chật chội như địa ngục, họ đã vào căn phòng của Isabella – căn phòng gần nhất mà Phineas có thể nhìn thấy trước khi Candace đi vào hành lang, và bây giờ họ tranh giành trong tủ như những kẻ ngốc.
Họ có thể nghe thấy tiếng bước chân bị kiềm nén.
Ferb bắt đầu cảm thấy khó chịu với Phineas quằn quại bên dưới anh ta. “Dừng lại đi.”
“Đó là 1 yêu cầu vô lí! Tôi không thể! Anh có biết mình đang yêu cầu gì—“
“Và làm ơn im lặng.”
“Tôi sẽ không! Tôi có toàn quyền tự do làm những gì mình mu—“
Và Ferb đã đạt đến giới hạn, anh bắt lấy cổ tay cậu trước khi cậu có thể vùng vẫy, và ép môi mình lên môi cậu. Hoàn toàn làm cậu nhóc tóc đỏ yên lặng. Và không bao lâu sau, người thừa kế đáp trả nụ hôn, trung thực, Ferb không nghĩ đó là 1 ý tưởng tồi.
“Vâng, đó chắc chắn là yên lặng.”
“Im đi!”
Sau khi đóng cánh cửa giáp cuối, cô đã gần như chắc chắn đó là phòng chứa câu trả lời.
Cô từ từ xoay núm cửa, nhưng một bàn tay đột nhiên xuất hiện trên vai cô và buộc cô xoay người lại trong lo lắng.
“Tôi không nghĩ việc cô đi xung quanh và lục lọi căn nhà của tôi là lịch sự, Candace” Isabella nói, và mỉm cười ngọt ngào “Tôi không biết cô đang tìm kiếm điều gì, nhưng tôi có thể chắc rằng cô sẽ hoàn toàn thất vọng.”
“Tôi có thể thấy điều đó.” Candace nói dứt khoát “Chúng ta đi chứ?”
“Vâng”
Và Isabella rất biết ơn rằng Candace đã không nhận ra rằng cô đã đi nhiều hơn bình thường.
Khi tiếng bước chân đã đi xa, Ferb đẩy Phineas ra khỏi tủ quần áo và nhanh chóng rời khỏi chỗ trốn chật hẹp. Phineas gần như gào lên điên tiết nhưng cậu quyết định giữ im lặng. Họ nghe thấy tiếng xe của Candace đi xa dần và mất hẳn sau 1 thời gian ngắn. Sau đó, anh đưa ra bản thiết kế nhàu nát và cẩn thận nhìn qua nó 1 lần nữa.
Vì vậy, khi Ferb dừng lại và mỉm cười, Phineas đã nghĩ đến 2 điều: cái gì? Và tại sao?
“Tôi sẽ đi tìm Jeet, cậu ta có thể bị nghẹt thở trong khi chúng ta nói chuyện.”
“Hãy làm điều đó” Ferb nói mà không rời mắt khỏi bản thiết kế “Và nhanh chóng.”
Vì vậy, khoảng 10 phút sau, Phineas tìm thấy Baljeet trong tầng hầm.
“Thoải mái nhỉ? Tôi đã dành 30 phút loay hoay với tên khốn đó trong tủ quần áo và bạn lạch bạch ở đây với 1 tủ lạnh mini đầy nước giải khát!!!” Phineas chỉ, Baljeet chỉ nhăn mặt. “Chúng ta nên đi thôi. Có vẻ như Ferb đã tìm thấy 1 điều gì đó.”
Phineas nhận thấy đôi mắt Baljeet mở to 1 chút, và nhanh chóng lụi tàn thành 1 nụ cười.
“Ngay cả sau tất cả mọi thứ, Jeet, tôi vẫn có thể đọc bạn dễ dàng như 1 cuốn sách mở.” Phineas tình cờ cho biết, dẫn đầu rời khỏi căn phòng trống, đi chậm rãi và im lặng, sự khó xử trong đó khiến Baljeet khó chịu hơn. Khi họ đến phòng khách, Ferb đã ngồi trên ghế với 1 dáng vẻ tự mãn với vẻ hài lòng nhất mà Phineas từng thấy trên mặt anh ta.
“Ngồi xuống đi, tôi có chuyện muốn nói với cậu.” Anh đơn giản nói với 1 nụ cười “Cả 2 người. Vâng, chủ yếu là cậu, ngài Rai.”
“Nếu anh đang nghĩ rằng anh tìm thấy 1 lỗ hổng trong thiết kế của tôi, tôi sẽ nói lại 1 lần nữa: không có bất kì sơ hở nào trong thiết kế.” Baljeet nói, và ngồi xuống bên cạnh Phineas.
“Trên thực tế, ngài Rai, tôi đã nhìn thấy 1 cái gì đó.” Anh đặt xuống 1 bản thiết kế chi tiết và chỉ “Đây, nếu tôi đúng, đây là 1 phần của tòa nhà phải không?”
“Vâng, tôi chỉ yêu cầu nó được dày hơn để chống chọi với thiên tai nhân tạo hoặc tự nhiên.”
“Ngài Rai, tôi nghĩ rằng tôi đã nhìn thấy 1 lỗ hổng trong thiết kế của ngài.” Anh nhìn hoàn toàn kiêu ngạo và…chiến thắng? “Nhưng có thể là tôi đã sai, vì vậy ngài có thể giải thích chi tiết?”
“Phần đó, anh biết, lớn hơn so với các phần khác là vì nó chứa 1 bộ dao động, 1 bộ dao động, nếu tôi cần nhấn mạnh để giải thích, dùng để thâm nhập vào những cú sốc của 1 trận động đất. Nó cần đủ không gian.”
“Các lỗ hổng chỉ rõ ràng hơn, hãy để tôi giải thích.” Ferb hắng giọng, và Baljeet cảm thấy khó thở. Cậu chưa bao giờ nghe Ferb nói nhiều trước đó, và cho rằng anh ta không đáng lưu tâm. (Nhầm to rồi em, đại phu quân của Phineas ca mà lị) “Phòng này là quá lớn, như thể nó là 1 căn phòng lưu trữ nhỏ, phần nào như cậu nói, nếu nó chứa 1 bộ dao động, đó sẽ không phải là vấn đề.”
Trong 1 giây, Baljeet bối rối. Phineas chỉ ngồi và nhìn chằm chằm vào cả 2, không biết phải nói gì, sợ rằng mình sẽ làm hỏng giây phút căng thẳng, cậu chỉ giữ im lặng. “Vấn đề là thế này.” Anh chỉ vào bản thiết kế “nó nằm ở tầng trệt, nếu đó thực sự là 1 bộ dao động, điều này là không thể.”
Baljeet nuốt nước bọt trong khi Ferb nhìn soi mói vào cậu.
“Dao động thường được đặt trên cao, bởi vì đó là những nơi chịu ảnh hưởng nặng nề nhất và tầng trệt thì hầu như hoàn toàn không bị ảnh hưởng, nếu nó thực sự là 1 bộ dao động, thì tại sao 1 người cầu toàn, chẳng hạn như cậu, lại đặt nó ở vị trí mà nó hoàn toàn sẽ vô dụng.”
Phineas rõ ràng nhìn thấy Baljeet hoảng loạn, nhưng cậu quyết định không bình luận về nó.
“Hơn nữa, bộ dao động thường được đặt giữa 1 sàn để chịu hoàn toàn cú sốc, tại sao nó lại được đặt trong góc? Đây có phải 1 sai lầm? Hay 1 chi tiết bị bỏ qua? Hoặc chỉ đơn giản, phục vụ cho 1 mục đích khác?”
“Baljeet…?” Phineas quay sang Baljeet, người đang run lên.
“Tôi đã đánh giá thấp anh.” Baljeet chỉ đơn giản là mỉm cười qua tất cả. “Vâng, đó không phải là 1 bộ dao động, nó phục vụ cho 1 mục đích khác.” Cậu dừng 1 giây để thở và bình tĩnh lại. “Đó là 1 thang máy. Nó có thể được xâm nhập từ bên ngoài, nhưng nó đòi hỏi 1 loạt các mật khẩu. Chỉ Buford và tôi biết về nó.”
“Vậy, nó hoàn hảo!”
“Thang máy đó đi trực tiếp lên văn phòng của Buford, sẽ có 1 thời gian trong ngày mà mọi người tạm thời rời khỏi đó, tôi đi vào thời điểm đó”Cậu đỏ mặt “Bạn biết đấy….cho buổi hẹn nhỏ của chúng tôi.”
"Voulez vous couche avec moi, se soir.” (Bạn sẽ ngủ với tôi đêm nay chứ?) Phineas cười toe toét.
“Nhưng có 1 điều quan trọng hơn.” Baljeet kéo bản kế hoạch. “Tôi không rõ anh ấy có còn cho nhân viên nghỉ vào thời điểm đó hay không, như nó đáng để thử.”
“Thu dọn đi mọi người, chúng ta cần phải hành động vào ngày mai.” Ferb nhanh chóng kết thúc buổi nói chuyện và biến mất khỏi tầm nhìn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

cơm mền...!