Hoa Cà Độc Dược...

...Chào mấy bạn...;;;";;;...tuôi là con boss vô trách nhiệm chỗ này...tks vì tất cả những bình luận và lượt view cũng như ghé thăm...like...vv của các bạn...mỗi lần thấy có cmt là tuôi mừng muốn khóc luôn đó...;;;;;;;";;;;;;;;

...tuôi muốn xl vì cứ trì hoãn không post bài hay trans fic...nhưng tuôi cũng hy vọng mấy bạn hiểu là tại tuôi làm biế--...à ý tuôi là bận quá hông làm đc...;;;;;";;;;;;...hơn nữa cả cái nhà có mình tuôi chăm...đuối ghê gớm...cp ttuôi thích lại ít fan...*khóc*...

...nhưng tuôi sẽ trở lại...vào 1 ngày hông xa...với 1 đội ngũ hùng hậu gồm 3 hay 4 đứa nữa và sẽ dọn nhà qua địa chỉ mới bên wp...để mấy bạn tiện theo dõi thì tụi tuôi sẽ đồng thời up lên wattpad bằng 1 tài khoản sẽ được thông báo...

...hy vọng những người đang ủng hộ tuôi sẽ tiếp tục ủng hộ tụi tuôi...cảm ơn rất nhiểu....;;;;;;";;;;;;;...

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

Chap 5: Weak


Chap 5: Weak
 Vấn đề của Isabella Gracia-Shapiro là cô ấy giả vờ quá nhiều cho công việc của cô. Và cho mọi điều khác, cô thực sự thưởng thức nó.
Là người thừa kế của nhà xuất bản Gracia-Shapiro có nghĩa là bạn sẽ có nhiều tiền hơn bạn thực sự cần, và nghĩa là mọi người hy vọng bạn sẽ trở thành 1 con điếm chìm trong quần áo, giày, và túi xách. (Ôi…ngôn ngữ…).Có quan hệ tình dục thường xuyên với các chàng trai giàu có hoặc các cô nàng đồng tính giàu có. Bỏ qua phần rườm rà, cô được hy vọng sẽ trở thành 1 công chúa vô dụng mà có lẽ sẽ thất bại trong quá trình trở thành người thừa kế công ty. Nhưng thật may mắn, cô ấy không.
Điều khiến cô điên về nó là cô đang là một phóng viên bí mật, vì vậy, cô cần cái vỏ bọc thất bại chết tiệt này để có những tin sốt dẻo cô ấy cần. Cô ấy ngủ với 1 số người để lấy thông tin. Giả vờ là 1 cô gái giàu có, kẻ mà sẽ làm bất cứ điều gì để chiếc túi hàng hiệu Louis của Vuitton trên tay mình. (Một nơi nào đó trong thâm tâm cô mỉm cười khi nghĩ rằng đây là thời gian để đến thăm người bạn thân Ferb Fletcher của cô.)

Khi cô ấy không phải ở trong vỏ bọc của một con khốn kiêu căng (hay bất cứ gì cô ấy gọi), cô ấy sẽ ở trong nhà mình và tiếp tục công việc để hoàn thành bài viết của mình dưới cái tên giả Tricia King, trong khi trợ lý của cô, Melissa xử lý tất cả mọi vấn đề liên quan đến Isabella Gracia-Shapiro. Cô luôn nghĩ nó buồn cười, cái cách mà cuộc sống giả của cô là thật và cuộc sống thật của cô là giả. Tất cả đều chỉ vì cô yêu công việc của cô, cô tự nhủ.
Bây giờ là 3:16 AM, 1 giờ trước hạn nộp bài viết và điện thoại cô reo như điên không ngừng nghỉ, Melissa đã phải mở từng cái một, một số là 1 lời mời cho 1 bữa tiệc, một số nhắc nhở về hạn nộp bài. Mỗi khi Melissa đưa tin nhắn cho cô, Isabella sẽ nói: “Mẹ kiếp con lừa chết tiệt của họ, tôi đang phải sống 2 cuộc sống đây!!!”
Và Melissa sẽ cười cho mỗi lần như vậy. Rõ ràng, một số ít người biết về cuộc sống khác của cô là trợ lý tuyệt vời Melissa (người có thể chịu đựng cả 2 cá tính, Isabella kỳ quặc và Tricia hay nói xấu), mẹ của cô Vivian Gracia-Shapiro (người dường như tránh khỏi một nửa thất bại của con gái mình, nhưng bà hiểu rõ mọi chuyện nhất), Ferb Fletcher (người ủng hộ mọi cá tính của cô chỉ vì anh sợ rằng cô thực sự sẽ tung mọi thứ về anh lên mặt báo) và biên tập viên (người nghĩ rằng điều này là ý tưởng tuyệt vời). Cô tin tưởng biên tập viên của cô bởi vì cô là phóng viên tuyệt nhất ở New York này vào lúc này, họ sẽ không bao giờ muốn mất cô ấy.
“Này, đó là mẹ bạn.” Melissa đã được tự do gọi cô bằng bất cứ biệt danh nào cô thích. Sau tất cả, họ đã ở bên nhau từ những ngày họ là những Girls Fireside. Nhận lấy điện thoại, cô lập tức đặt nó lại gần tai mình.
“Hi, mẹ.”
“Isa! Mẹ có một số tin tức tuyệt vời cho con!!!” Vivian có vẻ ngây ngất, Isabella đã phải rời mắt khỏi máy tính xách tay của mình. “Mẹ có một vị hôn phu cho con!!!”
Nếu có 1 điều cô ghét về New York, thì đó là việc cô luôn luôn phải liên tục chuẩn bị cho các buổi ra mắt và kết hôn. Cô tự hỏi ngưởi đó sẽ là ai lần này, vua nước Anh? Duke của Wellington? Bill Gates? (Chị ấy mơ cao nhờ...)
“Lần này là ai đây?” Cô hỏi với một nụ cười.
“Con sẽ không tin được ai đã gọi cho mẹ một lúc trước đâu!” Vivian đã hy vọng con gái bà sẽ đoán thử, nhưng rõ ràng là cô ấy không. “Linda Flynn! Chủ sở hữu của tập đoàn Flynn! Và bà ấy muốn con kết hôn với con trai duy nhất của bà ấy--“
Không. Đừng. Tôi sẽ không thể giải thích điều này như thế nào với Ferb.
“Phineas Flynn!”
Cô bị đông cứng hoàn toàn. Nếu cô muốn kết hôn với cậu ta, cô đã làm điều đó rồi. Từ rất nhiều năm trước đây và ngay cả bây giờ. Cô hoàn toàn không muốn kết hôn.
Trở lại với máy tính xách tay của mình, cô gửi cho biên tập viên của mình một bài viết sao lưu cô đã làm 1 vài ngày trước trong trường hợp chuyện gì đó xảy ra.Mang theo điện thoại và lấy áo khoác của mình, cô bước ra khỏi ngôi nhà và gọi cho 1 người nào đó sẽ rất quan tâm đến chuyện này.
Đó là gần 9 PM khi điện thoại của anh reo. Anh đã trả lời khi nhận ra nhạc chuông cài đặt riêng.
“Isa.’
“Ferbooch, anh còn chiếc máy bay nào ở New York chứ? Em cần nói chuyện riêng với anh. Khẩn cấp!”
“Có 1 chiếc ở Newark, Tôi sẽ…” Anh đã gần như rơi khỏi chiếc ghế dài, nhưng ngay lập tức anh nắm được tay vịn ghế. “Mẹ ki—Khoan đã!” Bourbon đã thực sự ảnh hưởng đến anh sau nửa chai. Anh cuối cùng cũng rơi xuống chiếc ghế dài với 1 tiếng “uỵch!”. “Tới Newark, Irving sẽ xử lí phần còn lại.” Anh nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng mình, mỉm cười. “Chỉ cần…nhanh lên, được chứ?”
“Được rồi, cap’n.”
“Nhanh lên, ngay bây giờ, xin vui lòng.”
“Ferb Fletcher, anh biết rằng bây giờ là 4 giờ sáng ở đây đúng không?”
Khoảng 2 giờ sáng, Ferb chớp mắt trong bóng tối, nhìn chằm chằm lên trần nhà. Những cái bóng cây hắt lên trần khiến anh tưởng tượng đến những sinh vật rình rập trong bóng tối, chờ anh ngủ để siết cổ anh đến chết. Anh ngồi dậy ngay lập tức, đưa bàn tay che mặt mình.
(Bao gồm nỗi sợ hãi)
Anh ghét bóng tối. Anh ghét ở 1 mình trong bóng tối. Kéo đầu gối lại gần ngực, anh dựa đầu lên đầu gối, buông xả những sức mạnh còn lại trong cơ thể.
Anh đã ở bên bờ vực của sự điên rồ.
Ánh sáng mờ nhạt phía sau anh, anh từ từ xoa bóp thái dương, bỗng hối hận vì uống quá nhiều. Ba chai rỗng lặng yên đứng trên bàn cà phê. Anh đã cố gắng nhớ tại sao anh đã uống quá nhiều, và khi nhớ ra, anh ngừng lại. Anh nhận ra rằng anh đã biểu lộ cảm xúc, một cái gì đó anh đã không nghĩ nó còn tồn tại trong anh.
Phineas Flynn đã có một số ảnh hưởng đến anh. Và anh không rõ điều đó tốt hay xấu.
Anh muốn dừng bộ mặt giết người vô cảm của mình. Không giết Phineas là bước đầu tiên. Từ thời điểm đó, mọi việc bắt đầu khó khăn hơn. Anh phải chịu đựng những câu hỏi của cậu, những câu hỏi có thể liên quan đến quá khứ của mình. Tâm trí của anh đang đấu tranh dữ dội, anh không biết phải tin vào cái gì nữa. Làm thế nào một người có thể thay đổi cuộc sống của mình nhiều như vậy? Ngay bây giờ, tất cả mọi thứ trong cuộc sống của anh đều xoay quanh Phineas.
Nói về điều đó.
“Này….” Cậu vẫn còn ngái ngủ, tóc rối bù, áo sơ mi nhàu nát, và trong 1 giây, tất cả những gì Ferb muốn làm là kéo cậu xuống ghế và hôn cậu. À không, đó chính xác là những gì Ferb đã làm.
Bây giờ Phineas đã hoàn toàn tỉnh táo và việc Ferb làm không còn là hôn lén nữa, tất cả mọi thứ cảm thấy đúng như vậy. Giống như vì 1 số lý do, toàn bộ những lo lắng của anh biến mất và điều duy nhất quan trọng là anh đang hôn Phineas, và điều làm anh vui mừng nhất là thực tế Phineas đang đáp trả, đặt đôi tay run rẩy trên áo sơ mi của anh và cố gắng kéo bản thân mình xuống, hôn đi nỗi sợ hãi xuất hiện trong tâm trí cậu. Ferb chỉ có thể hôn cậu nhiều hơn, Phineas đã rên rỉ và Ferb nhân cơ hội, trượt lưỡi của mình vào trong, nếm vị Bourbon trên đường đi. Ngay cả khi anh đã cố gắng để ngăn chặn điều này, anh vẫn không thể, kể từ khi Phineas kéo tự mình kéo anh xuống, nụ hôn của họ sâu hơn và hơn nữa, phát triển cùng với 1 cảm xúc không chắc chắn.
“Anh yếu đuối…” Phineas lầm bẩm giữa nụ hôn của họ, Ferb thở hổn hển, mắt cố định trên Phineas. “Anh bám vào tôi, hy vọng thu hút những gì gọi là nhân tính còn lại trong tôi…” Một nụ hôn. “Tôi còn tồi tệ hơn cả anh,…” Thêm một nụ hôn. “Tôi làm tất cả để bảo vệ sự an toàn của riêng tôi. Tôi giống như hầu hết những kẻ làm kinh doanh khác…” Và thêm 1 nụ hôn. “Phineas Flynn thực sự đã chết rất nhiều năm trước. Tất cả những gì còn lại là sự tỉnh táo của tôi thôi thúc tôi tiếp nhận thế giới kinh doanh.” Họ hôn thêm vài lần nữa, Ferb đã không thể đếm được. Nghe những gì Phineas nói chỉ làm anh muốn hôn cậu. Điều ngạc nhiên là, 1 giọt nước mắt trượt dài xuống má Phineas và tất cả những gì cậu nói là “Thực sự thì anh muốn gì ở tôi?”
Cùng lúc đó, Ferb đã cố gắng để nhìn kĩ Phineas. Mắt đỏ ngầu, quầng thâm dưới mắt, da nhợt nhạt, gần như mỏng manh như thủy tinh. Cậu là 1 đống hỗn loạn. Ferb đã không thể không nghĩ rằng điều này là nghiêm trọng nhất đã xảy ra với cậu trong 1 thời gian dài. Sau đó, anh nhớ ra lý do tại sao anh tỉnh lại.
“Chết tiệt!” Anh nguyền rủa, mắt lướt qua đồng hồ. Đã gần 2 giờ, Isabella sẽ đến bất cứ lúc nào. Giống như những gì anh dự đoán, anh nghe thấy tiếng máy bay và anh nhảy xuống đất trên đôi chân trần của mình, chạy ra ngoài, để lại trên ghế dài 1 Phineas hoàn toàn sửng sốt và choáng váng.
“Anh thực sự muốn gì ở tôi?!!”

1 nhận xét:

cơm mền...!