Chap 6: The Pretend Romance
Ferb quan sát chiếc máy bay hạ cách an toàn xuống đảo.
Isabella bước xuống, vẫy tay, chiếc túi du lịch Louis Vuitton đáng mơ ước trên
tay. Sâu trong tâm trí Ferb, anh lơ đãng nghĩ rằng đây hẳn là lần đầu tiên cô
sử dụng nó trong suốt một thời gian dài không rời khỏi New York . Anh mỉm cười và vẫy tay lại. Anh
biết rõ cả 2 bộ mặt của cô và cảm thấy nó rất khôi hài. Cô rõ ràng có khả năng.
“Ferb, darling!” Cô chào đón anh bằng 1 nụ cười xin
đẹp, đôi mắt lấp lánh với niềm vui và giọng cô gợi ý 1 chút tinh tế lạ.
“Vậy, em lại có thêm 1 bộ mặt nữa huh?”
“Ôi trời, Ferb, chuyến bay thực sự kinh khủng.” Cô thở
dài, nhìn lại máy bay 1 lần nữa. Vai cô từ từ rũ xuống, thể hiện sự căng thẳng
của bản thân. “Irving ,
đó là tên của anh ta phải không? Ah, vâng. Anh ta ở đây, và vẫn tiếp tục lảm
nhảm về các vấn đề của anh như anh là thần tượng của anh ta hay cái gì đó. Rõ
ràng là tôi biết tất cả, những gã vẫn không ngừng lảm nhảm về việc là người gắn
bó với anh nhất. Gã nên đi khám bác sĩ.” Cô hôn lên má anh – một cử chỉ thân
thiện. “Anh thế nào?”
“Ngây ngất” (Dừng 1 phút, thật sự bản Eng nó ghi là Ecastatic và rõ ràng là nghĩa này là hợp nhất _ _!)
Họ chậm rãi trở lại nơi ở “khiêm tốn” của
Ferb, nắm tay. (Cho em xin 1 phút để khinh bỉ). Cô nhìn thấy cái nhìn bối rối của Ferb,
chiếc áo sơ mi nhàu nát ( rõ ràng không phải theo 1 phong cách thời trang nào
đó) và mái tóc hỗn độn. Isabella cười toe toét.
“Em có làm gián đoạn cái gì đó không?”
“Tất nhiên là không.”
“Đánh giá từ ngôn ngữ cơ thể của anh, và
chủ yếu là bộ dạng của anh ngay bây giờ, em nghĩ là em có.”
Ferb cười. “Được rồi, nếu em muốn biết sự
thật. Có, em có. Nhưng không sao, đó hoàn toàn là lỗi của anh bởi vì anh đã
hoàn toàn quên về chuyến viếng thăm của em.”
“Em nghĩ vậy.” Isabella tham gia bằng
tiếng cười nhỏ.
“Vậy, em muốn nói về điều gì?”
“Mẹ đã gọi cho em khi em đang hoàn thành
bài viết của mình và nói Linda Flynn đã gọi cho bà.” Giọng cô đột nhiên nghiêm
trọng, tiếng cười đột ngột ngừng lại, Isabella liếc nhanh để quan sát phản ứng
của Ferb. “Ferb, em được hứa hôn với Phineas Flynn.”
Tất cả mọi chuyện đi vào chỗ của nó, và
Ferb phân tích mọi thứ cẩn thận. Họ, bằng cách nào đó đã phát hiện ra điều gì
đã xảy ra với bữa tiệc, bằng cách nào đó biết rằng Phineas chưa chết, vì vậy họ
cần thời gian để tìm ra cậu. Trong khi mọi người bắt đầu tìm cậu, họ công bố lễ
đính hôn để kéo dài thời gian. Isabella Gracia-Shapiro là 1 trong những nữ độc
thân giàu nhất New
York , hầu hết các ánh đèn sân
khấu sẽ hướng về cô vì không một ai biết rõ về cô. Đó là 1 câu chuyện dài,
nhưng đó là tất cả những gì họ có thể lập kế hoạch trong thời gian ngắn như
vậy. Nhưng Ferb quyết định yên lặng bây giờ.
“Điều này rõ ràng không phải là vì sự hợp
tác giữa 2 công ty. Ý em là, tổng công ty Flynn có 1 nhà xuất bản tốt, và với
đối thủ lớn nhất của họ trong kinh doanh, họ vẫn đang chiến thắng.” Isabella
lẩm bẩm. “Họ không cần phải hợp tác với chúng tôi. Họ đang làm rất tốt.”
“Thử suy nghĩ về điều đó?” Ferb quyết định
yêu cầu.
“Suy nghĩ? Em ghét điều đó!” Isabella gõ
gót giày ồn ào. “Em đang sống trong mơ. Em yêu công việc của mình, em yêu cuộc
sống của mình. Anh biết rất nhiều điều, Ferb. Và anh biết em là người phụ nữ
độc lập nhất New
York . Kết hôn là một việc
lớn! Nó giống như tự xích mình với một gã nào đó và cố tỏ ra yếu đuối mỏng
manh. Điều đó thật kinh khủng!”
“Đó không đến nỗi tệ như vậy, cứ chờ đến
khi em tìm được một người hoàn hảo.”
“Vấn đề là em sẽ không bao giờ tìm thấy
một người như vậy.”
“Còn vị hôn phu của em?”
“Phineas Flynn??? Thực sự? Ferb? Wow!!!
Anh đang thực sự ghép đôi em với một tên khốn đẫm máu? Ferb, nghiêm túc, lớn
lên.”
“Tại sao? Anh không thấy có điểm gì không
tốt ở cậu ta?” (Tất nhiên là anh nói thế, vợ anh mà =)) )
“Vậy, bây giờ anh đã bị mờ mắt bởi thái độ
vui vẻ và bộ dạng vui vẻ của gã?” Cô nói hiển nhiên. “Anh đã nghe về Baljeet
Rai?” (Ya húúúúú!!!!!! Bác Baljeet xuất quân!)
…
Trời đã mưa khi Isabella quay trở lại New
York . Cô không quan tâm, cô
cần ít nhất một tuần. Ferb đuổi (thực ra, bản gốc là đẩy, nhưng ta thích
dùng đuổi) cô đi, và Isabella không có lựa cọn nào
khác. Ferb đứng lại đó, dưới mưa, phân tích, lập kế hoạch, mặc dù anh thực sự
không biết phải làm gì bây giờ, và anh chợt nhận ra cái gì đó.
Rằng Phineas Flynn không phải là một vị
thánh như anh đã nghĩ.
Dưới mưa, Ferb nhận ra không chỉ mình anh
có bí mật. Anh không phải là người duy nhất cố gắng phủ một tấm vải liệm lên
quá khứ bằng những lời nói dối sẽ biến anh thành 1 con người khác. Rằng đó là
bình thường khi làm như vậy, và rằng anh ổn sau tất cả. Sau tất cả những năm
suy nghĩ về việc mọi thứ ngu ngốc như thế nào.
(Chúng tôi đã không bao giờ tìm thấy xác
của anh ấy.)
(Kiểm tra DNA và đó chính xác là của anh
ấy.)
(Anh ấy là một người bạn của gã khốn kiếp
đó.)
“Đó là một vấn đề mà em không bao giờ có
thể có đủ can đảm để báo cáo. Quá đau đớn để nghe, và còn đau đớn hơn để nói
thành lời. Em đã xin biên tập viên của em hãy để một người khác viết bài về
điều đó, và cuối cùng họ đã không chấp nhận. Không thể ngay cả khi em đã cố
gắng. Đó là 1 chủ đề nhạy cảm, quá riêng tư để công bố, thậm chí ngay cả khi em
biết rõ đó là công việc của em. Nhưng em thực sự không thể. Em không bao giờ
viết về những việc như thế. Em đã kiểm tra lại hồ sơ vụ án, cố gắng để sửa chữa
một câu đố. Một cái gì đó đã mất tích trong hình và em không thể tìm ra đó là
gì.” Cô thở dài. “Một lời cảnh báo, doll.” Cô ôm lấy má anh nhẹ nhàng, như thể
cô sợ phá vỡ một bức tượng thủy tinh tinh tế. “Anh rất mỏng manh. Nếu có chuyện
gì xảy ra với anh, em…” Cô nhắm chặt mắt. “Ferb, làm ơn, vì tình yêu của Thiên
Chúa, làm ơn, đừng yêu cậu ta.”
(Đừng yêu cậu ta.)
Anh tin chắc rằng đó là một con đường khá
dài để đạt đến “yêu”. Ngay lúc này nó chỉ đơn giản là một…
Chính xác thì nó là cái gì?
Một mối tình? Có thể. Tình yêu là một cảm
xúc rất mạnh mẽ. Đây là giả. Một cuộc tình giả dối, nơi mọi thứ đều là giả mạo
và không có “đau”. “Đau” là một tín hiệu rằng có điều gì đó sai, nhưng không có “đau”. Tình cảm giả
tạo. Nó thậm chí còn chưa được bắt đầu và anh muốn nó dừng lại. Đây không phải
là tình yêu, sẽ không bao giờ.
“Đây không phải là tình yêu.” Anh mạo
hiểm, nhìn chằm chằm lên bầu trời. Mặt trời đang lên từ từ, những đám mây chìm
xuống. Anh nhìn bầu trời trắng xóa, và sau đó anh nhận ra lý do vì sao anh mua
hòn đảo này. Cảnh đẹp ngoạn mục, đẹp đến không ngờ, và anh không thể không rơi
vào tình yêu với nó.
“Vậy, nó là gì?”
Phineas đột nhiên đứng bên cạnh anh, nhìn
vào cùng một bầu trời mà anh đang ngắm. Anh nhớ ai đó đã từng nói với anh: Không có gì là mãi mãi trong thế
giới này. Tôi không hy vọng rằng sẽ có được mọi thứ tôi muốn. Tôi chỉ ước rằng
bầu trời tôi đang tìm kiếm. Tôi muốn cô ấy được ngắm nhìn nó. Anh ta đã không nói với Ferb tên của
cô. “Cô ấy” vẫn luôn không rõ tên. Và sau khi anh ta chết, “cô ấy” vẫn không
được đặt tên.
Không phải là Ferb tò mò.
“Tôi không cố ý nghe trộm, chỉ là, tôi đã
chán.” Người tóc đỏ thấy mình giải thích và ngồi trên mặt đất ẩm ướt, mỉm cười.
“Hãy tin những gì tôi nói, anh yếu đuối.” Ferb ngồi xuống, đầu gối đau nhức.
Anh đã đứng nhiều giờ, và anh thậm chí không nhận thấy. “Vậy, nó là gì?”
Ferb nhích gần hơn. Trong túi anh, anh có
thể cảm thấy con dao bỏ túi nhỏ mà anh đã luôn mang theo. Với nó, anh vẫn là
một kẻ giết người. Điều gì sẽ xảy ra nếu anh giết Phineas Flynn? Điều gì sẽ xảy
ra? Anh vẫn sẵn sàng để ra đi? Anh đã lấy nó ra, đặt nó lên cổ Phineas và chờ
đợi cậu phản ứng, nhưng cậu chỉ yên lặng, và anh mỉm cười. Anh lấy nó xuống và
ném nó đi.
“Anh yếu đuối.”
“Một lần, tôi đồng ý với cậu.” Anh cúi
xuống để cho cậu 1 nụ hôn. Nó có vẻ rất tự nhiên, gần giống như họ đang hẹn hò
– nhưng Phineas ngăn anh ta lại bằng cách đặt tay lên miệng Ferb và cau mày.
Trông giống như bĩu môi, trong tầm nhìn của Ferb.
“Không.” Giọng của cậu thấp, thận trọng.
Đôi mắt của cậu ánh lên vẻ lo lắng. “Anh đang làm cho việc giết anh trở nên khó
khăn hơn với tôi.” Ferb mở to mắt và anh có thể đã bị sốc hoặc nghĩ đó là đùa
giỡn. Dù sao thì, nó làm anh mỉm cười nhiều hơn. “Cậu biết đấy, cho tương lai.”
Ferb kéo tay cậu xuống và hôn cậu, đại
dương mạnh mẽ dễ dàng che khuất họ bằng những con sóng. Phineas đã do dự, điều
này là sai. Cậu đã rơi, có Chúa mới biết nó sâu đến đâu, và cậu không thể dừng
lại. Nó làm cho cậu cảm thấy bệnh, như đau không thành vấn đề. Nhưng không có “đau”.
“Mặc dù, với một điều kiện.”
Phineas đứng lên, đưa tay chạy qua mái tóc
của mình. Cậu nhìn xung quanh, và khi nhìn thấy con dao Ferb ném, cậu nhặt nó
lên và đặt nó trong túi của mình. Cái nhìn của cậu trống rỗng và lạnh. Rất giống…anh.
“Tôi có thể tự chọn cách
để giết chết anh.”
'__' oh pls dont !!!
Trả lờiXóa