Hoa Cà Độc Dược...

...Chào mấy bạn...;;;";;;...tuôi là con boss vô trách nhiệm chỗ này...tks vì tất cả những bình luận và lượt view cũng như ghé thăm...like...vv của các bạn...mỗi lần thấy có cmt là tuôi mừng muốn khóc luôn đó...;;;;;;;";;;;;;;;

...tuôi muốn xl vì cứ trì hoãn không post bài hay trans fic...nhưng tuôi cũng hy vọng mấy bạn hiểu là tại tuôi làm biế--...à ý tuôi là bận quá hông làm đc...;;;;;";;;;;;...hơn nữa cả cái nhà có mình tuôi chăm...đuối ghê gớm...cp ttuôi thích lại ít fan...*khóc*...

...nhưng tuôi sẽ trở lại...vào 1 ngày hông xa...với 1 đội ngũ hùng hậu gồm 3 hay 4 đứa nữa và sẽ dọn nhà qua địa chỉ mới bên wp...để mấy bạn tiện theo dõi thì tụi tuôi sẽ đồng thời up lên wattpad bằng 1 tài khoản sẽ được thông báo...

...hy vọng những người đang ủng hộ tuôi sẽ tiếp tục ủng hộ tụi tuôi...cảm ơn rất nhiểu....;;;;;;";;;;;;;...

Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

Chap 8: The tale



Chap 8: The tale
“-hay tôi nên nói là mọi người nói như vậy, thực sự tôi không thích tin đồn cho lắm.”
Ferb càng bối rối hơn bao giờ hết. Trong 1 giây, Phineas thừa nhận rằng cậu đã giết Baljeet Rai, và 1 giây sau, cậu phủ nhận. Đặc biệt khó chịu rất nhiều khi nó xảy ra. Phineas nhìn thấy cái cau mày khó chịu của Ferb và mỉm cười xin lỗi sau đó.
“Tôi khó hiểu phải không?”
Phineas ngồi bên cạnh Ferb trên sàn nhà, nhẹ nhàng dựa đầu lên vai Ferb và nắm lấy tay anh. Ngón tay của họ quấn vào nhau. Ferb không quan tâm lắm.
“Hãy xem chúng ta như 1 cặp, thuần khiết. Sau đó, tôi sẽ kể cho anh 1 câu chuyện về 1 người bạn, Baljeet, và anh sẽ lắng nghe, thật chăm chú. Bởi vì khi tôi kết thúc, tôi sẽ không bao giờ lặp lại câu chuyện cho bất kì ai một lần nữa.”
Ferb cười: “Đây là những gì tôi muốn đề cập đến khi tôi nói rằng cậu đang bối rối.”
Và câu chuyện buồn bắt đầu.


Chúng tôi là những người bạn từ thời mẫu giáo, Baljeet, Buford và tôi. Và khi tôi nhìn lại, tôi thực sự ngạc nhiên vì tất cả quãng đường mà chúng tôi đã đi qua. Dù sao, chúng tôi đã là bạn cùng lớp trên hầu hết các lớp học, từ tiểu học đến trung học và cao học, chúng tôi đã thực sự không thể tách rời. Một kẻ bắt nạt, 1 tên điên và 1 kẻ điên tuyệt vời. Giống như 1 tam giác cân, và chúng tôi yêu thích tính cách, con người của nhau.
Cuối cùng, chúng tôi lên đại học. Buford và tôi theo ngành quản trị kinh doanh trong khi Baljeet theo ngành khoa học vi tính. Chúng tôi vẫn đi đến cùng 1 trường đại học và có chung 1 số lớp học. Rồi chúng tôi tốt nghiệp, tôi trở thành giám đốc điều hành tổng công ty Flynn trong khi Buford là chủ tịch doanh nghiệp Von Stomm, và tôi thuê Baljeet. Buford có vẻ không quan tâm mấy, vì thế tôi nắm lấy cơ hội sử dụng kiến thức của Baljeet. Cậu ấy là một kho tàng, và tôi đã có cậu ấy trong tay.
Đương nhiên, bởi vì cậu ấy rất giỏi, Baljeet đã trở nên nổi tiếng. Và trong thời gian đó, tôi đã có một đối thủ tầm cỡ. Tên của gã là Thaddeus Weaver.
Có 2 điều gã muốn: 1 là nhìn thấy tôi chết, 2 là nhìn thấy tôi sụp đổ. Và chậm nhưng chắc chắn, gã bắt đầu tuyển dụng nhân viên của tôi. Và khi tôi nói chuyện với 1 trong số những người đã ra đi, họ nói với tôi rằng nếu họ không tham gia, Thaddeus sẽ giết họ, hoặc quấy rối họ cho đến khi họ muốn chết. Họ đã chọn cuộc sống thay vì công ty, và tôi hoàn toàn hiểu. Tôi ước họ được an toàn, và tôi không bao giờ gặp lại họ.
Sau đó, gã bắt đầu săn Baljeet. Cậu không muốn bỏ rơi tôi trong lúc tôi cần cậu, nhưng tôi buông cậu ra. Đối với tôi, Baljeet không chỉ là 1 nhân viên, cậu ấy là bạn của tôi. Nếu có điều gì xảy ra với cậu ấy, tôi sẽ chết, vì vậy tôi để cho cậu ra đi. Và cậu đã trở thành đôi mắt của tôi. Cậu nói với tôi cách công ty gã hoạt động, tất cả những gì tôi cần phải biết, những gì tôi phải làm để hạ gục Thaddeus. Chúng ôi đã chơi 1 trờ chơi rất nguy hiểm, tôi biết, và cách duy nhất để kết thúc điều này là 1 trong 2 người chúng tôi thua. Hoặc chết. Và điều tồi tệ nhất là, Thaddeus đã chơi bẩn.
Chưa bao giờ tôi thực sự muốn giết 1 ai đó trong cuộc sống của tôi. Nhưng tôi đã làm thế với Thaddeus. Anh có hiểu cái cảm giác mong muốn mãnh liệt để giết 1 ai đó trong tâm trí anh. Tôi đã muốn giết gã khi tôi phát hiện ra những gì gã đã làm với Jeet. Cậu ấy đã từ chối nói về nó, nhưng tôi nhận thấy nó. Cái cách cậu ấy khập khiễng đến nhà tôi và ra đi, mang theo những thứ mà người ta gọi là “vết bầm tím”. Tôi không ngu ngốc. Tôi đã nói với Buford điều đó, và anh đã gần như tức giận như tôi. Nhưng, bằng cách nào đó, sự tức giận của anh làm tôi sợ.
Tôi giải quyết mọi thứ 1 lần cho tất cả. Có 1 tòa nhà ở New York mà công ty chung tôi muốn sở hữu, nhưng chúng tôi từ bỏ dự án vì nó có vẻ sẽ không đem lại lợi ích. Tôi gọi Thaddeus, và gã đến đó, ngay cả khi tôi rõ ràng có ý thách thức gã. Việc xây dựng chưa hoàn thành. Và khi Thaddeus bắn vào chân tôi và trở nên bối rối, tôi nghĩ đây là lần đầu tiên gã bắn người, gã cảm thấy khủng khiếp. Gã yếu, và gã đã không thể giết tôi ngay cả khi gã muốn. Tôi quằn quại trong đau đớn, nhưng tôi có thể ngăn Baljeet đánh gã. Thaddeus đã trượt chân khi lùi lại, và gã ngã xuống từ tầng thứ tư. Và do đó, gã chết.
Tôi đã nhanh chóng đưa ra hướng dẫn. Tôi đã đưa Baljeet đến San Francisco ngay sau đí. Tôi lên kế hoạch để đưa cậu vào 1 chương trình bảo vệ nhân chứng. Không ai được biết những gì xảy ra đêm đó, thậm chi cả Buford. Nhà Weavers sẽ đuổi theo tôi và Baljeet, vì vậy ít nhất tôi đã đưa cậu đến 1 nơi an toàn. Đó là cuộc chiến của tôi, và đó sẽ là ngu ngốc nếu để kéo Baljeet theo cùng. Tôi đã hứa với Baljeet rằng sẽ đưa cậu trở lại một khi mọi chuyện đã lắng xuống, vì vậy, bây giờ cậu ấy phải ở lại MIA. Cuối cùng cậu ấy đã đồng ý trước khi cảnh sát tìm thấy tôi. Tôi đã gọi cho họ. Nó sẽ làm giảm vấn đề về cuộc thẩm vấn và thủ tục. Tôi đã báo cáo với họ những gì đã xảy ra. Tôi đã nói những lời nói dối thuyết phục nhất mà tôi đã từng nói trong suốt cuộc đời khốn khổ của tôi. Tôi nói rằng tôi bị bắt cóc. Thadddeus đã làm thế để có thể giết tôi. Rằng gã đó chọn nơi đó để cô lập tôi trong trường hợp tôi cố gắng gọi cảnh sát. Và gã đã trượt chân và tự sát. Tôi cầu xin họ đừng công bố điều này, nhưng nó không thành công. May mắn, chúng đã được công bố trên những tờ báo lá cải, và không mấy người tin chúng.
Buford yêu cầu được biết toàn bộ câu chuyện. Anh biết tôi quá rõ để nhận ra tôi đang nói dối. Tôi đã nói với anh lời nói dối tàn nhẫn nhất mà tôi có thể, và tôi vẫn tin rằng anh hận tôi vì thế. Tôi nói với anh rằng tôi đã giết Baljeet. Điều đó chủ yếu là để bảo vệ anh. Tôi không muốn Buford bị kéo vào vòng chiến. Tôi không thể nói cho anh nơi Baljeet đang ở, điều đó sẽ chỉ gây nguy hiểm cho toàn bộ nỗ lực che giấu cậu ấy. Rồi 2 năm trôi qua, và tôi ở đây, kể lại câu chuyện này cho anh. Đó là lần đầu tiên tôi nói với ai đó về nó. Tôi có lẽ nên gọi Baljeet, đã rất lâu kể từ lần cuối cùng tôi gọi cho cậu ấy. Tôi đã hoàn thành tất cả mọi công việc với Weaver, do đó, anh ấy sẽ an toàn khi trở lại. Và nếu anh muốn biết, tôi đã gọi cho cậu ấy thường xuyên, và cậu ấy ổn, hoàn toàn khỏe mạnh.

Và hãy để tôi đoán, Buford thuê anh giết tôi?

1 nhận xét:

cơm mền...!