Hoa Cà Độc Dược...

...Chào mấy bạn...;;;";;;...tuôi là con boss vô trách nhiệm chỗ này...tks vì tất cả những bình luận và lượt view cũng như ghé thăm...like...vv của các bạn...mỗi lần thấy có cmt là tuôi mừng muốn khóc luôn đó...;;;;;;;";;;;;;;;

...tuôi muốn xl vì cứ trì hoãn không post bài hay trans fic...nhưng tuôi cũng hy vọng mấy bạn hiểu là tại tuôi làm biế--...à ý tuôi là bận quá hông làm đc...;;;;;";;;;;;...hơn nữa cả cái nhà có mình tuôi chăm...đuối ghê gớm...cp ttuôi thích lại ít fan...*khóc*...

...nhưng tuôi sẽ trở lại...vào 1 ngày hông xa...với 1 đội ngũ hùng hậu gồm 3 hay 4 đứa nữa và sẽ dọn nhà qua địa chỉ mới bên wp...để mấy bạn tiện theo dõi thì tụi tuôi sẽ đồng thời up lên wattpad bằng 1 tài khoản sẽ được thông báo...

...hy vọng những người đang ủng hộ tuôi sẽ tiếp tục ủng hộ tụi tuôi...cảm ơn rất nhiểu....;;;;;;";;;;;;;...

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

Chương 2: I don’t know…


Chương 2: I don’t know…
Một con chim được nuôi dưỡng bởi 1 con người sẽ không bao giờ có thể quay lại với mẹ.
Đó là vì chim mẹ sẽ nhận ra mùi lạ trên người nó, và đẩy nó ra khỏi tổ, tệ hơn, nó có thể bị tấn công bởi bạn tình của chim mẹ.
Do đó, việc nhấc 1 con chim con lên không bao giờ là ý tưởng tốt, cho dù bạn chỉ muốn giúp đỡ. Nếu nó thực sự phải chết, nó sẽ chết.
Nhưng, nhiều người không thể để lại 1 con chim non đang khóc – một mình, và khóc cầu xin được giúp đỡ. Và thực sự, những người có ý tốt thường gây ra những hậu quả xấu.

Thật mỉa mai, bác sĩ Shamal sau này đã nhìn lại và nói, rằng kẻ được cho là vô trách nhiệm và không đáng tin nhất, lại nhận ra rằng tất cả họ đều đã vướng vào 1 mớ hỗn độn hoàn toàn. Và người được cho là luôn đưa ra lời khuyên sáng suốt nhất, lại không nhận thấy điều này.
Vậy, bạn nghĩ điều gì sẽ xảy ra nếu đặt 1 Giotto bị sốc, 1 Tsuna tan vỡ và 1 Reborn tức giận và sốc trong cùng 1 căn phòng.
Hỗn loạn hoàn toàn.
Reborn nắm cổ họng Tsuna – không phải là cổ áo len của cậu mà là cổ họng của cậu, và lắc cậu như điên “Cậu đã làm gì? Tại sao cậu ném nhẫn Vongola ra ngoài cửa sổ??? Cậu muốn chết???”
Giotto cố gắng giữ bình tĩnh và xử lí tình hình, có 1 phần lỗi của anh trong việc này, ngay cả khi anh đã không nhận ra những dấu hiệu đó. “Được rồi Reborn, tôi chắc chắn rằng chiếc nhẫn vẫn còn ngoài đó, vì vậy chỉ cần để Tsuna ra ngoài đó và tìm nó, và mọi thứ sẽ ổn.” Đó là lời cuối cùng cho một người nhận ra rằng cậu có thể hoặc không đón nhận cái chết và anh ta sẽ không thể bảo đảm mạng sống cho cậu.
Reborn gắt gỏng 1 cái gì đó và ném cậu qua cửa sổ, cố gắng, nhưng
Tsuna chống lại và tạo ra 1 chấn động lớn lên mái nhà bên cạnh, đủ để tạo nên một lỗ hổng lớn trên mái. Giotto có thể nghe thấy tiếng la hét khi nó sụp đổ và nhận ra rằng có người bên trong.
Tsuna mỉm cười, cười khúc khích, và đó là dấu hiệu cho Giotto biết cậu bé đã gục ngã 1 lần nữa. Nó đáng sợ, trẻ con và kèm theo đó là những run rẩy và đôi mắt co giật.
Trời ơi anh nghĩ trời ơi.
Tsuna quay lại và đi ra cửa, Giotto nhanh chóng đến bên cửa sổ, nhìn cậu bé đi một cách không vững vàng, lắc lư qua lại như say rượu. Đến khi Reborn có thể bình tĩnh lại và những người trong căn nhà bị sập đã chạy ra ngoài, Tsuna đã mất tích.
Reborn gọi 1 số nhân viên của Vongola để sửa chữa lại căn nhà sau đó quay trở lại, đôi mắt đen của anh tối sầm lại bởi 1 cái gì đó đáng sợ, “Cậu ta đâu?”
“Đi rồi.” Giotto thì thầm. Anh cảm thấy lạnh, lạnh hơn bất cứ khi nào, thậm chí như anh vừa đi xuyên qua 1 bóng ma. Đó là 1 viễn cảnh đáng sợ, chỉ có thể cảm thấy khi bạn đã chết. Và nó cũng đáng sợ khi rõ ràng là người hậu duệ nhỏ tuổi của anh vừa ném tất cả quyền lực ra ngoài cửa sổ cũng như trở nên hung hăng điên cuồng.
“Chuyện quái gì đang xảy ra với cậu ta vậy?” Reborn lẩm bẩm, Giotto không rõ câu hỏi dành cho anh hay là cho chính Reborn, nhưng sâu trong thâm tâm anh đang kêu gào Tôi không biết.
Tôi không biết!!!!
Cậu cảm thấy tê liệt khi cơ thể của cậu run lên.
Cậu nhận thức được những gì cậu đã làm.
Cậu nhớ lại sự tức giận của mình, nỗi khiếp sợ. Nó nhấn chìm cậu như 1 đầm lầy, che phủ cậu như 1 cái bóng, bám vào cậu với những móng vuốt sắc nhọn và thì thầm vào tai cậu những điều xấu xa nhất.
Cậu nghe thấy tiếng khóc của mình.
Cậu khóc, để chứng tỏ rằng cậu đang sợ hãi. Cậu không muốn làm tổn thương Reborn, nhưng cậu đã phải chiến đấu. Reborn đã cố gắng uốn cong cậu 1 lần nữa, và Tsuna không muốn điều đó nữa. Cậu không muốn tiếp tục cúi mình trước bất kì ai, không bao giờ nữa, bởi vì bất cứ khi nào cậu làm như vậy, sẽ có rất nhiều người bị tổn thương.
Hình ảnh của Takeshi, Hayato, Ryohei, Lambo, Chrome, Hibari, Mukuro và nhiều hơn nữa tràn ngập tâm trí cậu. Cậu đã thấy họ chết, trong tâm trí mình cậu đã thấy điều đó – lời hứa cho 1 ngày không xa.
Cậu biết cậu sẽ không thể làm gì được, nếu họ chết, cậu cần họ nhiều hơn họ nghĩ.
Cậu sẽ phải làm gì nếu họ thật sự ra đí?
Tôi không biết!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

cơm mền...!